Chủ Nhật, 17 tháng 11, 2013

Tắm không được nhìn trộm


1) Tắm không được nhìn trộm

Trong lúc chờ chú rể tắm , cô dâu không có việc gì làm nên mở tủ lấy cái váy ra ướm thử , quay trước quay sau rồi thốt lên thất vọng :

- " Ôi trời ơi , sao màu của nó lại thâm thâm xỉn xỉn thế này ? "

Chú rể trong phòng giật mình , mặt nóng ran .

- " Lại còn nhăn nheo nữa , anh yêu ! "

Khuôn mặt chú rể chuyển từ đỏ sang tím , giận tê tái không nói được lời nào ...

- " Xem nào, giời ạ ! Đã thế nó lại còn ngắn tủn , chắc không vừa với em rồi ! " - Cô dâu buông lời kết luận

Chú rể không chịu nổi nữa , đạp cửa đánh rầm một cái , tồng ngồng chạy ra khỏi buồng tắm , giọng sừng sộ :
- " Cô thật chẳng coi tôi ra cái gì ! Đã bảo khi tôi tắm không được nhìn trộm cơ mà !!! "

2) Hướng Dẫn Viên Kiểu Mới

Một nàng hướng dẫn viên xinh đẹp dẫn một ông khách Mỹ đi tham quan Sài Gòn.
Đi ngang nhà thờ Đức Bà, khách hỏi: "Chỗ này là gì vậy?".

Nàng toát mồ hôi vì không biết Nhà thờ Đức Bà tiếng Anh là gì.
- Nàng trả lời đại: "Jesus die here".
Nghe xong khách choáng váng luôn.


Lát sau đi ngang Bảo tàng Chứng tích chiến tranh, ông khách hỏi: "Chỗ này là gì, sao đông người vậy?".

- Nàng trả lời: "America (chỉ vào ông khách) and Vietnam (chỉ vào mình) pằng pằng. People die here".

Ông khách há hốc mồm: "Oh my God!".

Cuối cùng đi ngang bệnh viện Từ Dũ ổng hỏi tiếp "Cô ơi, chỗ này là đâu vậy?".

- Nàng lại nhíu mày suy nghĩ:

"Man (chỉ vào ông khách) - woman (chỉ vào mình) , pằng pằng, Baby born here".

3) Ăn giỗ

Chồng đọc thiệp mời của ông hàng xóm mời ông đi dự tiệc giỗ 100 ngày của bà vợ thứ 3 của ông hàng xóm .

Vợ :
- Mình lại được mời đi ăn giỗ nữa à?

Chồng:
- Ừ, người ta mời tui 3 lần mà tui chưa mời lại lần nào, ngại quá!

Chuyện hài cực hay

chuyện hài cực hay

Ngày xửa ngày xưa, vào năm 200..., ở một chỗ nào đấy có một cô bé có nick là Cô bé quàng khăn đỏ. Hàng ngày cô được mẹ uỷ nhiệm cho việc vào rừng hái nấm.
Một hôm trở giời, cô bé lại vác giỏ đi vào rừng. Tới bìa rừng, cô thấy thấp thoáng trong bụi cỏ hai cái tai trông như tai sói, vì đã đọc truyện cổ tích nên cô cảnh giác la lên:
- A, con sói kia. Tao nhìn thấy mày rồi nhá
Con sói lầm bầm bỏ đi. Tung tăng vừa đi vừa hái hoa ca hát, chẳng mấy chốc cô bé đã đi đến con suối giữa rừng. Nhưng kìa, lại có cái gì lấp ló sau tảng đá. Cô bé quàng khăn đỏ lại gào toáng lên:
- A, con sói kia. Tao nhìn thấy mày rồi nhá
Con sói hậm hực lắm nhưng vẫn phải bỏ đi. Rồi cô bé lại tiếp tục hành trình đi về vùng có nấm. Cảnh vật xung quanh chẳng có gì đặc biệt cho đến khi tới bên bờ suối trong rừng sâu. Lần này thì trong bụi nấm hương nõn nà, cô bé lại thấy cái lưng con sói đang lúi húi, nhấp nhổm. Cô bé theo thói quen lại gào tướng:
- A, con sói kia ...
Chưa dứt lời thì con sói nhảy bổ ra:
- Con cái nhà ai mà hư thế không biết. Việc gì đến mày mà mày cứ la toáng lên? Có để yên cho tao đi tè cái không thì bảo!

Truyện cười mua vé xổ số

Truyện cười mua vé xổ số

- Cô bán vé: “Anh ơi, mua một vé xổ số nhé! bảo đảm là sẽ trúng lớn”.

- Người mua: “Tôi mua rồi!”

- Cô bán vé: “Mua thêm vé nữa, mua nhiều trúng nhiều”.

- Người mua: “Nếu không trúng thì sao?”

- Cô bán vé: “Đến gặp em!”

- Người mua: “Tìm em phỏng có ích gì?”

- Cô bán vé: “Mua thêm một vé nữa!”

Câu Chuyện Buồn

BIẾT ĐÂU SAU NÀY CHỒNG MÌNH CŨNG VIẾT THẾ NÀY NHỈ, KHỔ THÂN HẮN!
NHẬT KÍ CỦA MỘT THANH NIÊN MỚI LÀM CHỒNG ! :))

*****
Đọc xong lăn ra chết :))
*****

Em thân yêu...

Anh viết thư này cho em để kỷ niệm một năm ngày chúng ta chung sống. Với tất cả lòng chân thành và biết ơn sâu sắc, em hãy tin rằng đó là quãng thời gian hạnh phúc nhất của đời anh. Thế nhưng ai cũng biết, cuộc đời có nhiều khía cạnh và nói được đầy đủ các khía cạnh đó là điều tuyệt vọng. Vậy nên anh chỉ nhấn mạnh đến lĩnh vực mà anh thích nhất, thành thạo nhất và em giỏi nhất: Chế tạo các món ăn!

Anh thấy mình phải có trách nhiệm, có vinh dự phát biểu rằng trong lĩnh vực nấu ăn, em là một nghệ sỹ thực sự. Khả năng cao nhất của nghệ sỹ là sáng tạo và tìm tòi, mà em thì có một sức sáng tạo, pha trộn và ngẫu hứng tới vô biên.

Ngay buổi sáng đầu tiên sau đêm tân hôn, anh được hiểu rằng cháo và cơm thực ra không có ranh giới.

Món, hay còn gọi "cái em múc ra từ nồi" là cháo, cơm hay súp đều được cả. Nó đều có độ hạt, độ nhão và độ dính giống như nhau.

Để ăn với thứ dinh dưỡng "lai tạo" ấy, em đưa ra một đĩa thịt kho mà màu sắc làm cho đêm đen cũng phải ghen tỵ. Nói về cách thái, đá tảng cũng còn chào thua, về độ cứng, gạch còn kém xa. Và đặc biệt là độ mặn, cứ cắn một miếng thịt cần uống 2 lít nước. Món thịt kho đó bùng nổ đến nỗi nếu bọn khủng bố mang được lên máy bay, anh tin hành khách sẽ lâm nguy.

Em thân yêu...

Anh đã biết trước là khi chung sống với em, cái nỗi ngạc nhiên sẽ kéo dài vô tận. Quả không sai!

Sau thịt, món canh của em cũng vượt lên chính mình. Đấy là lần đầu tiên trong đời anh ăn canh ruột cá nấu với nấm, với thịt băm, với rau muống. Đó là ba thứ anh nhận ra được, nhưng còn ba mươi thứ khác có hình thức và hương vị bí ẩn đến nỗi anh vừa đưa lên mồm, vừa tự hỏi rằng đâu là giới hạn chịu đựng của con người và đâu là khái niệm về dinh dưỡng tổng hợp.

Anh chỉ muốn nhấn mạnh, sau khi dùng hết một bát canh như thế, từ nay anh không còn sợ bất cứ kẻ thù nào.

Thế nhưng, hạnh phúc rõ ràng mới chỉ bắt đầu. Bữa trưa là một cuộc du lịch thực sự vào thế giới ẩm thực, giúp anh phát hiện đó vẫn còn hoang dã và du lịch ấy có tên "Du lịch mạo hiểm".

Em đã luộc một đĩa rau cải xanh mướt, mướt đến cả con sâu vẫn nằm im trên lá như ngủ ngàn đời.

Em đưa ra món thịt gà xé phay của một cụ gà đã hưởng thọ chừng trăm tuổi, khiến thịt dai như cục cao su. Cụ gà này ngày trước nhất định có tập thể thao nên hai đùi sắt lại như que.

Sau một bữa trưa chói lọi như thế, anh vui mừng kiệt sức nằm vật ra giường để đến tối được em sốc dậy, dìu tới mâm cỗ thịnh soạn mà em đã chuẩn bị suốt cả buổi chiều.

Trong cơn mê, anh chỉ còn nhớ nó gồm một đĩa cà-ri, phần "cà" ở đáy nồi, phần "ri" ở trên vung, cùng một đĩa heo quay rất nóng giòn nếu chưa cất ba ngày trong tủ lạnh.

Ngoài ra, trên bàn còn có một chậu xà lách to như chậu tắm và một con tôm nướng tẩm mật ong nửa sống, nửa tái, nửa cứng, nửa mềm, nửa xanh, nửa đỏ, nửa chua. nửa cay, nửa gầy, nửa béo.

Sau một bữa tối như thế em yêu ạ, anh chả hiểu tại sao mình còn sống đến hôm sau. Nói chung, anh chả hiểu làm sao mình còn tồn tại tới bây giờ.

Sống với em, ăn những món em nấu khiến anh trở thành người đàn ông dũng cảm, không sợ gian khổ, có hàm răng chắc khỏe, dạ dày mạnh mẽ.